míng
鸣
zhōng
钟
shí
食
dǐng
鼎
míng zhōng shí dǐng
中性成语
联合式成语
古代成语
鳴鐘食鼎
Ming Zhong Shi Ding
见“鸣钟列鼎”。
汉·张衡《西京赋》:“击钟鼎食,连骑相过。”
鸣钟食鼎作宾语、定语;用于生
鸣钟食鼎,积代衣缨;长戟高门,因循礼乐。★唐·张鷟《游仙窟》